Nhìn
chuỗi hình này giống như các pháp, để an nhiên như mặt gương soi thì
chân thực, chỉ cần lay một niệm bỗng tan biến...Cuộc đời luôn vậy mấy ai
để mặt nước gương soi an nhiên đây, chỉ nhăm nhăm phí công làm lay động
các pháp, để rồi chuốc lấy hư ảo, mệt mình, mệt người..Như người vần đá
lên đỉnh núi rồi để đá tự do rơi xuống, nhọc mình mà chả để làm gì!
Chào bạn! Một tối vui nha
Ta
đi tìm bản ngã Ta mải miết theo cái bóng của mình Ta mê nhầm có thế
giới lung linh Nào hay biết đang mò trăng đáy nước Nửa muốn chạm vào...
... nửa sợ tan mất giấc mơ không có thực Nên bàn tay kia
không nỡ buông cành.... **************** mê chấp là vọng tưởng, là yêu
cái bản ngã...không thoát ra được chính mình vì ba độc "tham -sân-
si"...???
UI,
sao nhà trống trơn thế này. Muốn tìm lại những khoảng khắc lung linh,
ấn tượng mà đâu rùi...? Mê chấp - rất đẹp, thấy thân quen mà lại ngộ
nghĩnh, bình yên lạ... Nhưng thực mình không hiểu lắm "Mê chấp"????
gửi bạn "đối diện"
Chắp vá vui thôi, hổng biết gì đâu??