Cô
bé đó không phải nghịch nước đâu! Cô ấy đang thu gom những thứ mà những
con người vô văn hóa vứt xuống hồ đó. Các bạn ấy đang tìm chỗ cho chùm
phượng thắm kia soi gương đấy. Ư! Hồ Hà nộicó hoa lục bình thì cũng đẹp
và trong đấy nhỉ?
Mùa hè xanh, chòng chềnh sóng nước
Nhớ một thời mơ ước đã xa
Tuổi chúng ta giờ đã ông, bà Hè năm ấy, nắng về đỏ lửa...
Bao
người bạn cùng thời, cùng lứa Đã lên đường, tiếng gọi quê hương Không
ít người để lại máu xương Nơi chiến trường mùa hè năm ấy. Nay hè về
chúng ta lại thấy Con cháu ta thắp lửa màu xanh Mùa tình nguyện tiếp
bước cha, anh
Mùa hè xanh, ôi sao đẹp quá.
Mùa
hè xanh lung linh sóng biếc, Nước in hình ta với trời xanh! Nhớ ngày
xưa quá bác Ruchung ơi, bác chụp được một góc hoa phượng đỏ, và con
thuyền chông chênh thật đẹp, thật là thơ! Ô, cô bé không sợ ngã sao?
Ngồi sát mũi thuyền mà còn nghịch nước! Phải chi có một ít hoa lục bình
cho cô bé hái bác nhỉ?
Nhớ một thời mơ ước đã xa
Tuổi chúng ta giờ đã ông, bà Hè năm ấy, nắng về đỏ lửa...
Bao người bạn cùng thời, cùng lứa Đã lên đường, tiếng gọi quê hương Không ít người để lại máu xương Nơi chiến trường mùa hè năm ấy. Nay hè về chúng ta lại thấy Con cháu ta thắp lửa màu xanh Mùa tình nguyện tiếp bước cha, anh
Mùa hè xanh, ôi sao đẹp quá.