Biết
là comment lạc đề nhưng mà có comment ngớ ngẩn thế mới làm chủ nhà bức
xúc mà "ra nhời" được chứ! Bức ảnh thật có hồn về Hoàng Cầm hậu duệ ở
Đường Lâm! Lá diêu bông là ảo nhưng chớp được những khoảng khắc quý giá
như thế, thì đó là những phút giây hạnh phúc thật đấy bác ạ.
Đây
là cổng nhà ở làng cổ Đường Lâm. Mỗi ngôi nhà ở làng cổ Đường Lâm đều
có cổng, rất đa dạng về kiến trúc, nhưng hầu hết đều cổ và thường đóng
kín (có dịp sẽ giới thiệu bộ sưu tập cổng nhà này). Sau một ngõ rẽ, bất
ngờ nhìn thấy cảnh này (cậu bé, chữ song hỷ, cổng nhà đóng kín),
Ruchung tôi liên tưởng đến Hoàng Cầm
Ngày cưới Chị
Em tìm thấy Lá
Chị cười xe chỉ ấm trôn kim
và lập tức bấm máy.(do phản ứng nhanh nên nét ảnh chưa "căng", sau đó
"Hoàng Cầm hậu duệ" này co giò chạy biến sang... ngõ cổ khác chơi.)
Không phải chị mang lá diêu bông đi đâu Minh nhé. Chị đang hạnh phúc sau
cánh cửa có chữ Hỷ ấy, cùng chồng. Chỉ có Em với khối tình bi tráng đã
hoá gió thổi vi vút ngang trời cho đến tận bây giờ và theo Ruchung tôi
sẽ còn thổi đến mai hậu...
Từ thuở ấy
Em cầm chiếc Lá
đi đầu non cuối bể
Gió quê vi vút gọi
Diêu bông hời...
...ới Diêu bông...!
Dưới đây là lược trích câu chuyện cảm động của bloger cdl54
mà Ruchung tôi đã xin phép mang về ( mục Trả lời không tải được toàn
văn). Câu chuyện không lời về chiếc lá diêu bông của Ruchung tôi tuy
hoàn toàn khác, nhưng nỗi buồn thì đều là cùng của thuở thiếu thời...
MÙA XUÂN
Thằng bé tự
dưng thấy buồn .Nó chạy ra ngoài ngõ,đứng tựa lưng vào tường.ngoảnh mặt
nhìn vào trong.Ít phút nữa nhà giai đón dâu về .Và chị nó sẽ bước qua
chiếc cổng kia trong bộ đầm cô dâu thật đẹp. Nhà chỉ có hai chị em.Bây
giò chị đi lấy chồng,còn lại mình nó,cùng với tất cả tháng ngày để nhớ.
... Chị nó đẹp hơn mọi ngày,rạng ngời hạnh phúc. Nó thầm ước chị nó, sẽ
mãi mãi là như thế. .. Chị và nó cùng nuôi một con chim sáo. Nó đến
bên chiếc lồng chim sáo. Khác với mọi lần,chim không còn nhảy nhót.mà
nhìn nó,nửa
như van xin,nửa như cầu cứu.Nó chợt hiểu,liền mở cửa
lồng, thả chim bay vào bầu trời cao tít . Nó thấy nhơ nhớ một cái gì mà
không thể gọi tên.Lặng lẽ, nó quay bước vào nhà.
Khi đó trời bắt đầu mưa bụi.Mùa xuân đã đến tự bao giờ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để: - Post hình : [img] link hình [/img] - Post video: [youtube] link youtube [/youtube]
Không có lá diêu bông..............
cầm chiếc Lá đi đầu non cuối bể Gió quê vi vút gọi Diêu bông hời...
...ới Diêu bông...! (Thơ HC-1959)
Chị đi lấy chồng, em ở với ai?
chắc cụ cảm động lắm
Con chim nó về với tự do